1. Về chính trị
– Tổ chức Đảng: các uỷ viên trung ương Đảng do các Đảng viên bầu; Uỷ viên bộ chính trị, Tổng bí thư do các uỷ viên trung ương Đảng bầu trực tiếp và công khai.
– Tổ chức Quốc hội: Mỗi kì quốc hội họp cuối năm đều phải chất vấn cả Chủ tịch nước và Thủ tướng chính phủ. Mọi câu hỏi nếu đã nêu tại nghị trường đều được trả lời trực tiếp, dù thời gian có kéo dài vài chục phút.
– Lấy phiếu tín nhiệm: Mỗi năm tổ chức Đảng và Quốc hội lấy phiếu tín nhiệm 1 lần, kết quả phải được công khai cho toàn dân biết; cá nhân nào có phiếu tín nhiệm thấp từ 30%-64% thì tiến hành bỏ phiếu bất tín nhiệm; có từ 65% tín nhiệm thấp thì cắt chức; khi bỏ phiếu bất tín nhiệm ai quá bán thì buộc từ chức.
2. Về báo chí truyền thông
– Nếu có thông tin ảnh hưởng đến chính trị, an ninh trật tự, kinh tế xã hội mà có dư luận khác nhau thì nhà nước có trách nhiệm phát ngôn chính thức trên truyền hình trung ương, website chính phủ và quốc hội.
– Mọi cá nhân tổ chức đều có quyền nêu các quan điểm chính kiến riêng; nếu đúng thì nhà nước lắng nghe và cầu thị, nếu sai và mang tính chất xuyên tạc bôi nhọ thì điều tra xử lý theo luật đã quy định.
3. Về Giáo dục
– Vẫn tạo điều kiện cho mọi tầng lớp học tập nâng cao học vấn nhưng nghiêm túc trong thi cử và xiết chặt đầu ra.
– Bộ GĐ phải sản xuất thiết bị ghi âm, ghi hình đặc thù giúp thí sinh thu thập tố cáo tiêu cực trong thi cử (trên thị trường không thể kiếm ra thiết bị nào chỉ có thể cho “viết dữ liệu” mà không cho “xuất dữ liệu” cả). Phải xử lý nghiêm cán bộ coi thi và thí sinh vi phạm quy chế thi. Mọi đáp án và thang điểm bài thi phải chính xác và công khai trên website của cơ sở giáo dục.
– Tuyệt đối không phát sinh tình trạng dạy thêm. Chỉ dạy bồi dưỡng học sinh giỏi thi cấp tỉnh, quốc gia hoặc quốc tế. Chỉ dạy phụ đạo cho học sinh yếu, học sinh chưa theo kịp bài học vì lý do nào đó ngay tại nhà trường; khuyến khích tự nguyện và miễn phí.
– Xã hội hoá mô hình chăm giữ/tiếp nhận học sinh ngoài giờ học chính khoá bằng môi trường vui chơi, hướng đạo, rèn luyện thể dục thể thao, sinh hoạt văn hoá văn nghệ…
4. Về môi trường công cộng
– Các cô gái đẹp không vứt rác từ xe hơi; các anh sinh viên bảnh trai không quăng tàn thuốc từ xe buýt; các bà mẹ không “si con” trước vỉa hè; các em bé không hái hoa trong công viên…
– Khi chưa có cảnh sát môi trường thì nên có bộ phận (lấy từ nhân viên kiêm nhiệm ở phường xã, công an hoặc thương binh xã hội) thường xuyên kiểm tra, đôn đốc, lập biên bản để người có thẩm quyền xử phạt hành chính về vệ sinh môi trường.
5. Về giao thông cầu đường
– Nhà nước tạo điều kiện thuận lợi, chủ sở hữu xe mô tô tự giác đóng phí bảo trì đường bộ, góp phần giúp đất nước phát triển hơn.
– Người dân đồng lòng giám sát việc thi công hạ tầng giao thông thuộc địa phương của mình, nếu đơn vị thi công làm ẩu là đứng lên ngăn chặn không cho làm nữa. Mọi sai phạm kiến nghị cơ quan chức năng xử lý, xử lý tốt mới cho làm tiếp.
– Các doanh nghiệp thấm nhuần góp ý của ông Nguyễn Bá Thanh (nguyên trưởng ban nội chính trung ương): ông nào làm đường ẩu chỉ có nước chết lỗ, vì vừa phải đào lên làm lại vừa chịu xử phạt nặng vì cái tội làm ẩu.
6. Về thể thao
– Tôn trọng khán giả là khách hàng, mà khách hàng là thượng đế, là đối tượng chủ đạo để phục vụ trong các môn thể thao thành tích cao.
– Xem sức khoẻ và tinh thần thượng võ là tôn chỉ của các hoạt động thể thao phong trào.
7. Về hướng nghiệp
– Không đào tạo tràn lan học vị (đại học trở lên), không thành lập dôi dư trường lớp. Định hướng xã hội bằng cấp là do tài lực chứ không phải là do có tiền. Đào tạo các ngành nghề theo dự báo của nhu cầu lao động.
– Xác định 3 ngành: giáo dục, y tế, chính trị không dành cho những người muốn làm giàu; đây là các ngành của những người có đạo đức, lương tri cao cả: sinh ra là để yêu thương, sống là để dấn thân và làm việc là để phục vụ.
8. Về phát triển kinh tế
– Doanh nghiệp ý thức hơn về đạo đức kinh doanh: tuân thủ pháp luật, coi trọng chất lượng và người tiêu dùng.
– Doanh nghiệp ý thức nghĩa vụ với cộng đồng hơn: biết cảm ơn và đóng góp cho cộng đồng. Vì lợi nhuận mà đầu tư, nhờ cộng đồng mà phát triển, vậy hãy biết tri ân cộng đồng.
– Người lao động hãy vì đồng lương, vì công việc mà làm việc có năng suất có trách nhiệm hơn. Người sử dụng laođộng ghi nhận công sức của người lao động để có chế độ phúc lợi tốt hơn; mối tương quan đó giúp doanh nghiệp tồn tại và phát triển lâu dài, xã hội giàu có đất nước phồn thịnh hơn.
9. Về tôn giáo
– Tổ chức tôn giáo nhớ lại tôn chỉ của mình: Vâng lời, khó nghèo, phục vụ; và Từ Bi Hỉ Xả… bằng cách sống nêu gương từ các vị chức sắc tu hành.
– Sử dụng tiền công đức vào những việc làm từ thiện, xoá giảm đói nghèo bệnh tật; tạo công ăn việc làm cho giáo dân, phật tử hơn là xây dựng mua sắm các công trình vật dụng đầy cao sang tiện nghi.
– San sẻ hỗ trợ vật chất giữa các cơ sở trong cùng 1 tổ chức tôn giáo 1 cách hoài hoà sao cho công bình và bác ái.
10. Về an ninh chủ quyền
– Trung Quốc lặng lẽ rút bỏ âm mưu “đường lưỡi bò” và vùng nhận dạng phòng không; không xâm phạm hoặc dùng vũ lực cướp bóc ở các vùng biển mà nước khác có tính pháp lý cao hơn.